“Nói đi cũng phải nói lại, tên tiểu tử kia đáng đánh thật, nhưng Lư Thượng Thư ra tay cũng quá nặng, đánh gãy cả chân, may mà không bị què, cũng trách không được hầu gia tức giận.”
Tư Nam Hạo cũng nói: “Mấy hôm trước muội muội ta từ Lư gia trở về tức giận vô cùng, còn nói nam nhân không có ai tốt đẹp, ngay cả ta cũng không thèm đếm xỉa, thì ra là tức giận thay cho tỷ muội nàng.”
Lâm Nam Tích hạ giọng nói với hai người: “Có một việc, hai vị nhất định phải giúp ta.”
Lục Thừa Chu và Tư Nam Hạo ghé sát tai lại: “Nói nghe thử xem.”
Ba người thì thầm với nhau một hồi, lại gọi thêm vài món ăn, đến tận tối muộn mới giải tán.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây