Ngày hôm sau, Lâm Nam Tích bị tiếng mở cửa đánh thức, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy lão Khương đi vào.
Lâm Nam Tích im lặng ngồi dậy, lão Khương đã bày sẵn bát đũa, Lâm Nam Tích xuống giường rửa mặt qua loa rồi cầm đũa lên.
Lão Khương lộ ra vẻ mặt phức tạp nói: “Ăn nhiều một chút.”
Lâm Nam Tích nuốt thức ăn trong miệng xuống: “Đã đến đây mấy ngày rồi, ông vẫn chưa nói gì về tứ tiểu thư nhà ông. Sắp tới ta phải thành thân với nàng ấy rồi, khi xuống suối vàng, ta cũng muốn chăm sóc nàng ấy thật tốt. Ông cứ nói cho ta biết đi.”
Lão Khương ngồi xuống, trên mặt có chút trầm mặc, lại có chút hoài niệm: “Tứ tiểu thư là con út trong nhà, phu nhân sinh nàng ấy liền qua đời, không có mẫu thân chăm sóc, nên ta đặc biệt quan tâm đến nàng ấy hơn một chút.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây