Ta Bị Hoàng Đế Nghe Thấy Tiếng Lòng

Chương 222: Vô đề

Chương Trước Chương Tiếp

Vị khách kia phất tay áo đứng dậy, nhìn về phía Lục Thừa Chu trên đài với vẻ tán thưởng, lẩm bẩm:

“Kiếp này chỉ mong làm uyên ương,

Chẳng màng thần tiên chốn bồng lai... Chẳng màng thần tiên chốn bồng lai, hay cho một bài thơ!”

Lời vừa dứt, mọi người xung quanh đều đồng loạt khen ngợi, tiếng hò reo vang dội như nước sôi: “Hay! Thật là một bài thơ hay!”

“Không ngờ Lục Thừa Chu lại có thể làm ra được bài thơ hay như vậy! Còn hay hơn cả bài thơ của Tưởng công tử.”


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️