Cuối cùng, ánh mắt Lý Thừa Tiển dừng lại trên vành tai của Lâm Nam Tích, dái tai trắng nõn ửng hồng, như tuyết trắng phản chiếu hoa đào. Chắc là ở bên ngoài bị trêu chọc nên xấu hổ.
Lý Thừa Tiển kinh ngạc phát hiện, thì ra Lâm Nam Tích cũng có lúc mặt mỏng như vậy.
Ngón tay hắn miết nhẹ chén trà men xanh, khẽ ho một tiếng:
“Trẫm cũng không có lo lắng lắm, chỉ là nhân tiện chuyện của ngươi, để Ngao Kính Xuyên điều tra kỹ lưỡng những ổ buôn người ở kinh thành.”
Lâm Nam Tích vội vàng tiếp lời: “Hoàng thượng anh minh thần võ, những kẻ đó dám thừa dịp lễ Nguyên Tiêu mà gây loạn, thật đáng ghét!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây