Quách Tử Húc cảm thấy trọng tâm chú ý của các đại thần xung quanh dần dần lệch lạc, vội vàng lớn tiếng nói với Hoàng đế: “Vi thần muốn tố cáo Trưởng công chúa! Phạm phải thất xuất! Thành thân ba năm, không con nối dõi, đây là tội thứ nhất! Không phụng dưỡng cha mẹ chồng, còn hỗn hào với mẹ chồng, sai thị vệ ra tay đẩy ngã, đây là tội thứ hai! Không chỉ như vậy, Trưởng công chúa còn nuôi dưỡng rất nhiều nam sủng, không giữ phụ đạo, không tuân thủ lễ pháp, hoang dâm vô độ, đây là tội thứ ba!”
“Tội chồng thêm tội, khánh trúc nan thư, nếu như dựa theo lễ pháp, phế làm thứ dân cũng không quá đáng. Vi thần thỉnh cầu được hưu thê, mong Hoàng thượng minh xét!”
Lý Vân Loan nghe những lời nói không chút lưu tình của Quách Tử Húc, không nén nổi tức giận: “Chàng không nên ép người quá đáng!”
“Ép người quá đáng?” Quách Tử Húc vén áo choàng lên, lộ ra chân trái, cười lạnh một tiếng, “Năm đó là do Trưởng công chúa tự tay đánh gãy chân ta! Rốt cuộc là ai ép người quá đáng?”
“Ta đã nhẫn nhịn điện hạ ba năm, vậy mà điện hạ lại không hề biết điều, hôm nay cho dù có bị cách chức, tống giam, ta cũng phải đòi lại công bằng!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây