“Ai là người lần đầu tiên gặp mặt đã muốn treo cổ ta?”
Tư Nam Hạo cười gượng, hắng giọng: “Cái đó... đều là làm việc cho hoàng thượng, thánh mệnh là lớn nhất, thánh mệnh là lớn nhất.”
“Đúng rồi, lần trước ngươi còn nợ ta một bữa cơm, hôm nay ta dẫn ngươi đi một nơi rất hay ho.” Tư Nam Hạo làm mặt quỷ với Lâm Nam Tích.
Lâm Nam Tích vừa nghe đến ăn uống là lại hứng thú lên: “Được!”
Một lúc sau, Thẩm Lưu Tranh từ trong phòng giam đi ra, sắc mặt nghiêm trọng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây