Bên cạnh gốc liễu khô héo bên ngoài Di Phương Cung, Lý Thừa Tiển sốt ruột quay lại, cau mày nói: “Lâm Nam Tích, ngươi còn lề mà lề mề gì nữa đấy!”
Lâm Nam Tích ném cho Ngao Kính Xuyên một ánh mắt đầy ẩn ý, sau đó chạy chậm đến phía sau Lý Thừa Tiển.
Ngao Kính Xuyên xoa đầu: “Trời đất, hoàng thượng cũng biết chờ người khác sao?”
Lâm Nam Tích đi theo sau Lý Thừa Tiển, im lặng trở về Tử Thần Điện, Lý Thừa Tiển ngồi trên long ỷ trong noãn các, mặt mày sa sầm, cả người tỏa ra khí đen.
Lâm Nam Tích âm thầm thở dài: 【Loại chuyện này, chỉ có bản thân người trong cuộc mới có thể thấu hiểu được.】
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây