Lâm Nam Tích chìm đắm trong niềm vui sướng có được hai trăm lượng bạc, ngủ một giấc ngon lành. Sáng hôm sau thức dậy, vừa mới duỗi người đã thấy người bạn cùng phòng là Đinh Văn ôm chăn cuộn tròn như con tôm, nằm co ro dưới chân mình.
Lâm Nam Tích giật mình suýt chút nữa đã đá Đinh Văn xuống giường.
Đinh Văn đang ngủ mơ màng cảm nhận được động tĩnh, mở mắt ra thấy Lâm Nam Tích, hốt hoảng kêu lên: “Có… có… có yêu quái, điềm xấu! không may!”
Lâm Nam Tích khó hiểu hỏi: “Yêu quái gì? Điềm xấu gì?”
Đinh Văn sợ hãi nói: “Tối qua, mặt trăng bị thiên cẩu ăn mất rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây