Giọng điệu của cô giống hệt một con thú nhỏ đang xù lông, không cho bất cứ ai cự tuyệt.
Khúc Mặc Phong liền biết, cô đã sớm không chịu nổi nữa, chẳng qua vẫn luôn kìm nén không phát tác mà thôi.
Cô nhìn chằm chằm vào mắt anh, lần nữa mạnh mẽ cất tiếng: “Để bọn họ vào, xem hết luôn một lần!”
Trái tim Khúc Mặc Phong nhói đau, dưới ánh mắt sáng của cô, lần đầu tiên anh có suy nghĩ trốn tránh.
Nhưng anh biết chính mình không thể nào trốn tránh, chỉ có thể nhìn vào ánh mắt Đường Mộc Ca, nói: “Được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây