“Không! Anh không thể phế tay phải của tôi, nếu tôi không còn tay phải, thì cũng sẽ chẳng còn gì cả!” Cho dù xương sườn đã bị gãy thế nhưng Lăng Giai Duyệt vẫn kịch liệt vùng vẫy.
“Đường Mộc Ca, tay phải của cậu bị hủy rồi, cậu muốn cả tay tôi cũng bị hủy luôn sao? Cái suy nghĩ bẩn thỉu của cậu, thì có khác gì tôi đây?!”
Đường Mộc Ca vẫn chỉ nhìn cô ta, không hề lên tiếng.
Nếu như cuối cùng mình không thể chạy thoát khỏi ký túc xá, thì chắc chắn bây giờ cô đã vùi thân trong biển lửa, mà tất cả những thứ này, lại không chút nào liên quan đến Lăng Giai Duyệt.
Càng huống chi, lúc ấy trong ký túc xá, mục đích của Lăng Giai Duyệt chính là muốn cô vùi thân tại biển lửa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây