Đường Mộc Ca ngước mắt, liền đối diện với ánh mắt trầm lắng của Khúc Mặc Phong, trên tay truyền đến sức nặng đang gắt gao nắm chặt của đôi bàn tay anh.
Cô hơi sợ hãi, nếu như tay phải của mình thật sự bị hủy rồi,vậy thì ngoại trừ mình ra, Khúc Mặc Phong nhất định sẽ là người còn lại đau lòng nhất.
Cho nên, lời anh nói, cô cũng nên tin tưởng mới đúng.
Nhìn anh, thứ cảm xúc sụp đổ trong lòng đang chậm rãi được hòa tan, dần dần biến thành nước mắt, nhanh chóng lăn xuống.
Khúc Mặc Phong giơ tay ra lau cho cô: “Được rồi, được rồi, đừng khóc nữa, chuyện tôi đã đồng ý với em, tuyệt đối sẽ không nuốt lời, ừm?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây