Lâm Linh im lặng hồi lâu mới mở lời: “Mộc Ca, ban đầu mẹ cũng vạn bất đắc dĩ thôi, con ở cùng với mẹ nhất định ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, người làm mẹ nào mà không suy nghĩ cho con mình chứ?”
Nghe Lâm Linh nói vậy, Đường Mộc Ca chỉ cảm thấy nực cười.
Lời Lâm Linh nói cô không tin, nhưng cô lại vẫn hỏi câu này, chẳng phải là tự mình làm xấu mặt mình sao?
Dù sao tình hình của Lâm Linh bây giờ cũng không thể nói sự thật cho cô biết, rằng con cái thật ra chỉ là cây cầu giúp bà ấy được gả vào nhà giàu.
“Được thôi, tôi biết rồi, Lâm nữ sĩ, cuộc hôn nhân giữa bà và Mạnh tiên sinh là chuyện của hai người, tôi và Khúc thiếu không thể nào can dự được. Bà cũng đã lớn tuổi, hiểu chuyện một chút đi, người ngoài sao có thể xen vào chuyện hôn nhân của hai người được?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây