Đường Mộc Ca bước nhanh ngồi xuống bên cạnh cô ta, hai tay ôm lấy bả vai đơn bạc của cô ta.
“Chị Văn Tĩnh, chị đừng như vậy.” Đường Mộc Ca dán mặt lên trên người cô ta, có thể cảm giác được, thân thể Tô Văn Tĩnh đang run rẩy.
Hơn nữa, thân thể cô ta rất lạnh, rất lạnh.
Đường Mộc Ca cảm giác tim mình bị bóp thật chặt, đau muốn nhỏ máu, cô nói: “Rượu này chúng ta không uống nữa, câu chuyện chị cũng đừng kể nữa, em cũng không muốn nghe nữa, có được không?”
Thân thể Tô Văn Tĩnh vô cùng căng thẳng, hai hàm răng cũng đang run rẩy đập vào nhau, sắc mặt cô ta xám ngắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây