Thấy Đường Mộc Tuyết không nói chuyện, Đường Mộc Ca liền biết mình đã nói đúng…
“Nhưng khi đó còn nhỏ, căn bản không hiểu chuyện, hơn nữa chị cũng không làm khó dễ cô ta, nhiều nhất cũng chỉ nói là cô ta không mua nổi mấy bộ quần áo tốt mà thôi.” Đường Mộc Tuyết đặt cược vào lời nói của mình.
Đường Mộc Ca không nói chuyện, đi về phía trước mấy bước, dừng trước mặt cô ta, sau đó vươn tay, sửa lại cổ áo hơi lộn xộn.
“Mộc Ca…”
Đường Mộc Ca cắt ngang lời cô ta: “Lúc đó, chị là thiên kim tiểu thư của Đường gia, chị nói người khác nghèo túng, lời này với chị chỉ là một câu nói đơn giản, nhưng chị lại không biết, cũng câu đó lại làm tổn thương đến lòng tự tôn của người khác đến nhường nào.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây