.
Nhưng ngay khi bọn họ rời khỏi bệnh viện, bỗng nhiên Mạnh Bân một cước đá văng cửa phòng bệnh của Lâm Linh, cổ tay bà bị thương, lúc này đang nằm viện, bác sĩ nói bên tay này của bà coi như bị phế bỏ, cả đời này cũng không thể khá hơn được nữa.
Nghe thấy tiếng đạp cửa, trong lòng Lâm Linh run lên, nghiêng đầu nhìn thấy người vào là Mạnh Bân, bà liền sáng tỏ.
“Bà cái đồ đàn bàn ác độc này, vì tài sản của Mạnh gia, bà lại không tiếc đưa Hướng Nam lên một hòn đảo hoang!”
Mạnh Bân giận không kìm được, ngón tay xoa mi tâm chính mình: “Bà còn nghĩ cách giá họa chuyện này cho Hướng Đông! Nếu không phải tôi biết được chuyện này, bà còn muốn giấu giếm tôi đến bao giờ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây