.
Khúc Mặc Phong tiếp tục nói: “Cô muốn để cho cha cô nhắm mắt? Vậy thì, trên thế giới này, có biết bao nhiêu người chết không nhắm mắt vì cha cô? Huống chi, hôm nay cha cô chết, đối với ông ta mà nói, đã là kết cục tốt nhất rồi.”
Ánh mắt của Khúc Mặc Phong sít sao nhìn vào khuôn mặt Đường Mộc Cảnh, lại nói: “Nếu như cô thật sự muốn sám hối, vậy đến đồn cảnh sát tự thú, sau đó đem tất cả tài sản còn lại của Đường gia đi làm từ thiện, hoặc là bồi thường cho những người bị Đường gia các cô làm hại, mà không phải một lòng muốn dựng dậy xí nghiệp Đường thị.”
Sắc mặt của Đường Mộc Cảnh biến trắng.
Cô ta nhìn thẳng vào Khúc Mặc Phong, yếu ớt tựa như muốn hít thở cũng cảm thấy khó khăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây