.
Đường Mộc Ca đơ người trong lòng anh một lát, sau đó nói: “Anh đến bệnh viện xử lý vết thương một chút đi, đợi đưa anh đến viện, em liền về trường.”
Hai giây sau đó, Khúc Mặc Phong buông lỏng cô, cái gì cũng không nói, chỉ lảo đảo đi về phía cửa, Đường Mộc Ca liền bước chậm theo phía sau anh.
Ra khỏi Thập Niên Nguyệt Sắc, anh đi về phía đậu xe, lúc đến nơi, anh rút chìa khóa ea, ngồi lên, giống như một ông lão trải qua bao tang thương, áp sát má vào chỗ bánh lái.”
Một trận gió nhẹ thổi tới, mưa cũng rơi theo, những ngày cuối tháng năm, quả nhiên nói mưa là mưa ngay được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây