.
Dẫu sao cô ta từng là cô gái trong lòng anh, cho dù anh không yêu cô ta nữa, nhưng đối với cô ta vẫn còn một phần ký ức tốt đẹp, lại không nghĩ rằng, bộ mặt thật của cô ta lại như vậy.
Đường Mộc Cảnh: “Mặc Phong, em biết sáng nay Mộc Ca không đi học, hai người đoán được em sẽ tới đây, nên hai người cố ý ở đây chờ em, muốn sỉ nhục em, đúng không? Ha ha, Mặc Phong, yêu anh nhiều năm như vậy, chẳng lẽ đối với anh mà nói, là một loại sỉ nhục sao? Anh và Mộc Ca liên thủ làm nhục em như vậy sao?”
“Đủ rồi!” Khúc Mặc Phong bỗng nhiên tức giận quát một tiếng, nói: “Đường Mộc Cảnh, đừng nói cô yêu tôi nhiều năm như vậy nữa, năm năm trước cô rời đi, hoàn toàn là vì thấy tôi đã bị Khúc gia vứt bỏ, không thể nào có cơ hội tiếp quản Tập đoàn Thịnh Việt nữa, cô không thể nào trở thành Tổng giám đốc phu nhân Tập đoàn Thịnh Việt, nên mới rời đi!”
Khúc Mặc Phong: “Nhưng cô không nghĩ tới, lúc ấy tôi có hai anh em đắc lực, sau lưng còn có một bà nội, là bọn họ trợ giúp tôi leo lên vị trí Tổng giám đốc, những năm nay cô cũng nghĩ tới phải về, nhưng từ đầu đến cuối cô không có, vì cô muốn nhìn từ xa, nhìn từ xa xem tôi có năng lực ngồi vững vị trí Tổng giám đốc hay không!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây