Khúc Mặc Phong vươn tay trái, ôm cô ngồi lên đùi mình, tay phải ấn bàn phím, xem văn kiện trong máy tính.
“Chồng à, anh không uống canh sao?”
Vừa mới nói cái gì mà nếu cô vẫn không đến, thì anh đã nghĩ đến việc tới nhà bếp uống canh, nay cô bê đến tận trước mặt, nhưng anh lại không có dự định uống.
Anh gác cằm trên vai cô, đôi môi mỏng lành lạnh khẽ chà trên mặt cô, nhỏ giọng nói: “Vợ à, tay anh không rảnh, em đút cho anh.”
Khóe miệng Đường Mộc Ca giật giật: “Tay trái anh đâu? Tay trái chẳng phải đang rảnh rỗi đó sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây