“Tiểu Ca, ban sáng mình gọi cho ba mình í, bảo ba phải giành lại lý lẽ cho cậu, có phải không? Vừa nãy ba gọi nói với mình, đám sinh viên nam bắt nạt cậu đêm qua, đều bị gọi đến cảnh cục để giáo dục đấy.”
“Còn nữa nè, mấy ông chú cảnh sát dám xử oan cậu í, đều bị mất chức sạch, còn nữa còn nữa, tốc độ nhận lỗi của cảnh cục quả là nhanh, không cần đến ba mình ra tay, hết thảy đều đã được giải quyết, vui chưa?”
Lý Điềm bá lấy vai Đường Mộc Ca, cười vô cùng sung sướng.
“Thật sự rất vui, tà không thắng được chính, từ xưa đến nay đều như vậy.”
Đường Mộc Ca trả lời, nhưng trong lòng lại nghĩ đến chuyện khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây