.
“Sao cháu có thể nói như vậy được chứ?” bác gái Dương Uyển nói: “Mặc Phong, nếu cháu quan tâm bà nội thì sao chờ chúng ta báo cho cháu thì cháu mới biết bà nội bị bệnh hả? Nói ra thì tất cả chúng ta đều có trách nhiệm.”
Lời này ý là Khúc Mặc Phong không có quyền trách bọn họ.
“Vậy à…” Khúc Mặc Phong cười lạnh: “Tôi còn tưởng tôi chuyển ra ngoài ở thì trong nhà có thể êm ấm thái bình một chút, thì ra không phải vậy. Một khi đã thế từ hôm nay trở đi tôi và Mộc Ca về đây ở, như vậy cũng thuận tiện chăm sóc bà nội.”
Vừa nói xong thì mọi người không ai hé răng nửa lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây