Sủng Tận Trời Vợ Nhỏ Tinh Nghịch

Chương 42: Anh thèm ăn. (3)

Chương Trước Chương Tiếp

“Đại ác ma nói chừng một tuần, hay nói cách khác là mai anh ấy sẽ về. Ừm, vậy hôm nay mình sẽ mua thịt, ngày mai tan học về nhà là có thể làm ngay, anh ấy cũng không phải chờ lâu.”

Trên đường đi đến siêu thị Đường Mộc Ca vừa đi vừa lẩm bẩm lầu bầu.

Mua thức ăn xong cô đi về nhà, nhanh chóng đi vào bếp, nửa giờ sau, một ngồi thịt kho tàu đủ hương đủ sắc lại đủ vị được ra đời dưới bàn tay của Đường Mộc Ca.

“Aiya, nhìn mà xem, anh Mặc Phong nhất định sẽ thích.” Nhưng lúc vui vẻ, cô sẽ theo thói quen gọi anh là anh Mặc Phong.

Cô chụp ảnh, gởi cho Khúc Mặc Phong.

Có vẻ như chưa đủ, cô chọn một góc tốt hơn, chõ ‘cam’ trước xuống bàn ăn, chụp lại khoảnh khắc cô đang ăn thịt, sau đó gởi cho Khúc Mặc Phong.

Ăn uống no say, cô đi tắm.

Mãi cho đến khi cô đã nằm thẳng cẳng trên giường, lúc cầm di động lên kiểm tra tin tức mới phát hiện, Khúc Mặc Phong vẫn chưa trả lời cô.

Sẽ không phải di động bị hỏng chứ? Cô tắt máy sau đó khởi động lại, nào có vấn đề gì ah.

Cô phồng má, ném điện thoại sang một bên, đi ngủ.

Chắc chắn là đang bận rồi, cho nên mới không có thời gian quan tâm tới cô.

Hay là món thịt kho của cô, khiến anh phát thèm nhưng không thể ăn, cho nên anh chọn cách im lặng nhằm chọc tức cô.

Đường Mộc Ca bị ba cái suy nghĩ của mình làm cho vui vẻ.

Xế chiều thứ hai tầm sáu giờ, Đường Mộc ca ra khỏi lớp học, đang tính vọt lên xe đạp ra cổng trường, thì bị Lý Điềm ngăn cản.

“Đi đâu đấy? Nguyên một tuần không hề thấy bóng cậu, vội vàng về nhà làm cô dâu nhỏ cho ai thế?”

Có thể người nói vô tâm, nhưng đủ dọa Đường Mộc Ca suýt sợ.

“Cậu nói bậy cái gì đó?” Đường Mộc Ca hất tay cô ấy ra, cũng không thèm giải thích: “Mình rất bận, còn cậu? Về nhà hay về kí túc xá?”

“Kí túc xá, nhà mình thì có gì vui để về cơ chứ? Sống trong nhà hơn mười năm, mình muốn lâu lâu mới về một lần, có như vậy ba mẹ mới xem mình là bảo bối.”

“Cứ cho là cậu thời thời khắc khắc ở bên bọn họ, bọn họ cũng sẽ xem cậu là bảo bối có được hay không? Có ai mà không biết ba cậu cưng cậu như mạng cơ chứ?”

“Đâu giống nhau đâu, ở cạnh bọn họ quá thường xuyên, sẽ bị họn họ chê.”

Đường Mộc Ca không tài nào hiểu được. coi như cô rời khỏi Đường gia một năm, có lẽ cô cũng không được bọn họ xem là bảo bối.

Tạm biệt Lý Điềm, Đường Mộc Ca đạp xe thật nhanh chạy về nhà, trên đường đi cô tính toán một chút, lát nữa lúc cô làm thịt kho, cô nên là gì trước nhỉ, chẳng hạn như nấu cơm nè...

“Là cô ta! Chặn cô ta lại!”

Đang nghĩ đến thất thần, thì nhìn thấy phía trước bỗng xuất hiện năm, ba tên du côn, trực tiếp chặn đầu xe của cô.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️