Sủng Tận Trời Vợ Nhỏ Tinh Nghịch

Chương 40: Anh thèm ăn. (1)

Chương Trước Chương Tiếp

“Tiểu Ca, đi thôi, mình đi với cậu.” Đó là Lăng Giai Duyệt, cô ấy bước ra khỏi phòng vệ sinh, nhìn Đường Mộc Ca nói.

“Được rồi, chúng ta cần phải tẩn Lý Điềm một trận mới được!” Đường Mộc Ca nháy nháy mắt với Lăng Giai Duyệt, ban nãy cô đã ăn sáng cùng Khúc Mặc Phong, nhưng giờ lại được “dặn dò” đi mua bửa sáng, vậy thì cô cũng không ngại ăn thêm một lần nữa đâu.

Lăng Giai Duyệt nói: “Không cần, mình có tiền.”

Đường Mộc Ca khảy khảy môi, nhưng sau cùng vẫn không nói.

“Giai Duyệt, mười giờ mới có tiết, sao cậu dậy sớm thế?” Trên đường đi tới phòng ăn, Đường Mộc Ca hỏi.

“Bời vì mình muốn đi làm thêm ah, mình không giống các cậu, có thể đưa tay đòi tiền của ba mẹ.”

“Ồ, là như vậy ah, chắc là cực khổ lắm nhỉ?”

“Trên đời này có cái gì là không cực khổ chứ? Nếu không chịu được cực khổ thì đã không thể sinh tồn được rồi.”

“!!!” Đường Mộc Ca câm nín.

Đường Mộc Ca cầm ví tiền của Lý Điềm, mua bữa sáng cho Tô Văn Tĩnh và Lý Điềm, sau đó mua cho cô một chai Ưu Ích C.

“Một chai Ưu Ích C có giá năm đồng, bao giờ thì cậu trả?” Lăng Giai Duyệt vừa uống sữa đậu nành, vừa hỏi.

“Sáng hôm qua Lý Điềm đã hứa sẽ mua điểm tâm cho mình một tuần, cho nên mình không cần trả lại cậu ấy, hì hì, vả lại, nhà cậu ấy có tiền, không thiếu gì năm đồng này đâu.”

Đường Mộc Ca nghĩ, hễ cô có cái gì tốt cũng đều chia sẻ với Lý Điềm, mấy món đồ có giá năm đồng này mà cũng trả lại tiền cho cô ấy, dường như quá xa lạ đi.

Chỉ là, cô vừa nói xong, thì bỗng thấy mặt mày Lăng Giai Duyệt đầy hàm ý: “Hóa ra cậu cho là vậy ah, tiểu Ca, cậu biết không? Trong sách nói, một người luôn dùng tiền của bạn mình, thật ra cũng không khác ăn mày là bao đâu, chỉ là những người hưởng thụ nó lại có không có suy nghĩ như vậy.”

Mồ hôi Đường Mộc Ca rơi lộp bộp, lời nay nghe vào sao thấy sai quá sai vậy?

Lăng Giai Duyệt cười cười, nói: “Được rồi, cậu trở về đi, mình còn phải đến thư viện dọn dẹp lại sách sổ.”

Lăng Giai Duyệt đi khỏi, Đường Mộc Ca dõi theo bóng lưng cô ta, chỉ thấy cô ta trang điểm rất đơn giản, có điều bóng lưng kia lại hết sức cao ngạo.

Theo thói quan cô nhún vai phồng má, đem lời của Lăng Giai Duyệt nói quăng ra sau đầu, cũng chỉ là gặp một người có tam quan trái chiều mà thôi, chưa đến mức khiến cô phải tức giận.

Cô tin rằng Lăng Giai Duyệt không hề cố ý nói cô là ăn mày chỉ vì cô đã dùng tiền của Lý Điềm.

Sáu giờ chiều, Đường Mộc Ca tan học, Lý Điềm chạy tới bá lấy vai cô, nói: “Tiểu Ca, đi chơi bóng rổ không?”

“Không đi đâu.”

“Tại sao?”

“Tốn công lại mất sức.”

“Vậy đánh bóng bàn?”

Trong kí túc xá, Đường Mộc Ca thích chơi bóng rổ, còn Lý Điềm và Lăng Giai Duyệt thì thích chơi bóng bàn, chỉ có Tô Văn Tĩnh là không thích gì, thật giống như cô ấy không ham hố cuộc sống này cho cam.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️