.
Thậm chí cô còn có thể nhớ rõ ràng lúc anh nói hai câu này, khóe môi anh mỉm cười, chân mày cũng mang theo ý cười ầm áp như ánh mắt trời.
Lăng Giai Duyệt cảm thấy mình càng thích anh ấy rồi.
“Giai Duyệt, thất thần cái gì vậy? Sắp tới lượt chúng ta lên sân khấu rồi.” Bạn học bên cạnh đẩy đẩy cánh tay cô nhỏ giọng nhắc nhở.
Lúc này Lăng Giai Duyệt mới lấy lại tinh thần, nhớ tới lời Tề Kha vừa nói với mình bỗng nhiên cảm giác cả người tràn đấy sức lực, cô nhất định phải đạt thành tích tốt nhất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây