.
“Bà nội, đây là chuyện con phải làm, đổi thành bất kỳ ai khác gặp chuyện như vậy đều sẽ đưa ngài đến bệnh viện, hơn nữa lúc ấy cũng chỉ có mình con cùng ngài đi dạo phố.” Hàn Hiểu Nặc nhìn Khúc Mặc Phong một cái, có chút thẹn thùng nói.
Khúc Mặc Phong ngồi bên cạnh giường bệnh của Liêu Di Phương một hồi, nhân tiện nói: “Bà nội, tình hình của ngài, con đã hỏi qua y tá rồi, chỗ bị thương trên tay nhớ phải đổi thuốc đúng lúc, nghỉ ngơi vài ngày sẽ không sao cả, bà đừng lo lắng.”
“Có con và Hiểu Nặc bên cạnh, bà đương nhiên không lo lắng gì rồi.” Liêu Di Phương cầm tay Hàn Hiểu Nặc, nhìn Khúc Mặc Phong nói.
Khúc Mặc Phong cong môi cười cười, nói: “Bà nội, công ty con còn có việc, con đi trước nhé.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây