Hoắc Ngọc Tuyền nhìn cô ra khỏi quán cà phê, rất lâu cũng không thu ánh nhìn lại.
“Tề Kha, cậu nói Mộc Ca có phải giận tôi không?”
“Sẽ không, Mộc Ca sẽ không vậy đâu, cô ấy nếu đã nói không ngại, vậy chắc chắn không ngại.”
Hoắc Ngọc Tuyền nhìn anh, cười cười, nói: “Hình như cậu hiểu cô ấy lắm?”
“Cũng không tính là hiểu rõ, chỉ cảm thấy cô ấy là một cô gái đơn giản. Vừa rồi cậu không phải nói sẽ đi ăn à? Cậu đi đi, tôi cũng muốn về nhà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây