Ở Linh Lung Các, mỗi một phòng bao khi đẩy cửa vào đều có một bình phong, cho nên, bây giờ cô đã tới cửa, cửa mở ra, cách bình phong, bọn họ cũng không thấy rõ người bên trong.
“Anh Mặc Phong, khi nào anh rảnh? Ba mẹ em luôn hy vọng anh có thể bỏ chút thời gian qua nhà em ngồi một lát, bọn họ vẫn luôn nhắc tới anh.”
Giọng nữ nũng nịu vang lên lần nữa, Đường Mộc Ca hít một hơi, cô biết giọng này, Hàn Hiểu Nặc.
Đại ác ma, anh giỏi lắm, nói với cô là bàn chuyện làm ăn, kết quả lại tới gặp riêng Hàn Hiểu Nặc!
Thật quá đáng!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây