Dù sao thì khoảng thời gian này phát sinh nhiều chuyện như vậy, vô hình chung cô đã thay đổi khá nhiều.
Trên đời này, có ai sống mãi trong vô tư, sống không kiêng dè, ngây thơ rực rỡ, muốn làm gì là làm như thời còn son trẻ đâu.
“Đương nhiên có! Hệt như cậu đã biến thành người khác, không giống với Đường Mộc Ca mình từng biết...”
Nói đến đây, chuông vào học vang lên, Đường Mộc Ca bèn cắt ngang lời cô: “Tập trung học đi.”
“Nói thế là tối nay cậu thật sự không đến cổ vũ cho Giai Duyệt sao?” Lý Điềm thấp giọng nói, chưa từ bỏ ý định hỏi lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây