Anh xụ mặt mút mát môi cô một chặp, rồi mới chịu đứng dậy, xoa xoa mi tâm, sau đó vuốt ve gò má ửng hồng của cô, nói: “Rời giường nào, đi ăn điểm tâm.”
Đường Mộc Ca bị anh chọc đến cả người vô lực, giơ tay lên đẩy đẩy anh, khàn giọng nói: “Anh đi ra ngoài trước đi, không cho anh xem.”
Khúc Mặc Phong cười cười đầy gian tà, nói: “Trên dưới em, có chỗ nào anh chưa thấy?”
Đường Mộc Ca tức đến phình tròn hai má.
Khúc Mặc Phong đứng dậy đi ra ngoài, sau cùng, còn với lại một câu: “Không những thấy, hơn nữa còn chạm qua.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây