.
“Vì một người đàn ông như vậy, đáng giá không?” Mộc Ký Thần khinh thường mở miệng: “Bà cũng không nhìn một chút, kể từ khi bà sống chung với người đàn ông kia, liền trở nên tiều tụy xấu xí hơn bao nhiêu lần? Ông ta sống mà để cho bà tiều tụy xấu xí hơn, nói lên, bà có thể đá người này đi được rồi.”
Giọng nói của Mộc Ký Thần vô cùng lạnh lùng, không mang theo một tia cảm tình.
Lưu Hồng Đan khẩn trương chà xát hai tay, áo dài trên người bị giặt đến phai màu.
“Tôi bây giờ, tôi bây giờ vẫn không thể, không thể rời khỏi ông ta, tôi…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây