Ánh mắt Đường Mộc Ca lạnh nhạt nhìn đám người đó, trong lòng hiểu rõ mục đích của bọn họ đều giống nhau đó là để Liêu Di Phương biết bọn họ cực kì, cực kì lo lắng cho bà.
Nhưng chỉ sợ bốn người bọn họ không nghĩ bọn họ vừa mở miệng lại nói ra lời giống nhau chứ gì?
Cho nên hiện tại mới xấu hổ chăng?
Khúc Văn Nhai phản ứng trước liền nói: “Mẹ, cái đó, hiện tại mẹ cảm thấy thế nào?”
Liêu Di Phương mệt mỏi nhìn bọn họ, như nghĩ tới gì đó liền dừng lại nhìn bọn họ một lần, một lúc sau mới nói: “Không tệ, như ngủ một giấc tỉnh lại mà thôi, khiến các con lo lắng hả?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây