Cô ấy căm phẫn nhìn cô: “Thần tượng à, chị đừng để ý lời cô ta nói, trong cảm nhận của em, chị là giỏi nhất, Lệ Thanh kia căn bản chẳng thể so với chị.”
“Thật sao? Chị ở trong mắt em giỏi như vậy? Em không sợ chị vẽ không ra sao?” Đường Mộc Ca như cười như không hỏi.
Nụ cười trên mặt Hạ Lam hé đi, ánh mắt nhìn hai tay Đường Mộc Ca nói: “Không sợ, chị đã từng vẽ ra tác phẩm ưu tú như vậy nhất định sau này cũng có thể, em tin chị.”
Đường Mộc Ca cười khẽ nhưng không nói gì thêm.
Tuy tính cách của Hạ Lam đơn thuần nhưng nhất định là cô gái tinh tế, nhất định đã phát hiện tay phải mình có vấn đề nên ánh mắt cô ấy mới nghi hoặc và không xác định như thế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây