Mộc Lan rất buồn bã.
Nàng hiếm khi được tham dự một trường hợp long trọng như vậy, trong lòng thực sự rất muốn mặc một bộ váy thật đẹp ngồi bên cạnh phu quân.
Để tất cả mọi người đều thấy, đây mới là một đôi bích nhân trời sinh.
“Vậy hôm nay chàng không được nhìn nữ nhân khác, càng không được cùng Trương Xuân Hoa, con hồ ly lẳng lơ kia, liếc mắt đưa tình.” Mộc Lan nói.
“Sẽ không.” Thẩm Lãng dịu dàng đáp, nhẹ nhàng cắn lên gáy nương tử.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây