“Thẩm Lãng ngươi không có bất kỳ công danh gì, chỉ là một tên ở rể hèn mọn, ngươi có tư cách gì so với chúng ta?”
Lập tức, những Cử nhân này cảm thấy mình vượt trội hơn hẳn.
Thẩm Lãng cười lạnh nói: “Trong số các ngươi, năm người có một người có thể thi đỗ Tiến sĩ không?”
“Cho dù các ngươi thi đỗ Tiến sĩ thì sao? Trước tiên lăn lộn vài năm làm quan văn, sau đó vất vả lắm mới làm được một nhiệm kỳ Thành chủ, cuối cùng có thể làm đến chức Thái thú thì coi như mộ tổ tiên nhà các ngươi nổ tung rồi.”
“Mà cho dù đến năm mươi mấy tuổi cho các ngươi làm đến chức Quận thủ thì sao? Có thể hưởng thụ được vinh hoa phú quý gì, có thể cưới được thê tử cấp bậc gì? Có thể ở trong căn nhà như thế nào? Có thể có bao nhiêu người hầu?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây