Từ Diễm ôn nhu nói: "Nếu như không ngoài dự liệu, hẳn là hắn lật ngăn kéo của ta, thấy được cách điều chế này cho nên vụng trộm nhớ kỹ. Thẩm Lãng, ta biết ngươi hận Từ gia ta, nhưng cũng không nên phạm phải tội ác tày trời như vậy."
Ông chủ Lâm Mặc của Cẩm Tú Các khom người nói: "Xin lỗi Từ gia chủ, ta thiếu chút nữa mắc mưu tên tặc tử này! Lúc ấy trong lòng ta còn buồn bực, tên Thẩm Lãng này ngu xuẩn không chịu nổi, tại sao lại có công thức tuyệt diệu như vậy, thì ra là trộm được, thảo nào, ta đây báo quan, cho người đến đây bắt tên tặc tử này!"
Ánh mắt Từ gia chủ lạnh như băng, nhìn Thẩm Lãng nói: "Ngươi ở đây thành thật khai báo cho ta, công thức thuốc nhuộm màu vàng óng này có phải là ngươi trộm ở Từ gia hay không? Ngươi chỉ có một cơ hội duy nhất!"
Từ Diễm ôn nhu nói: "Thẩm Lãng, nếu như ngươi nhận tội này, vậy nể tình xưa nghĩa cũ, chuyện trộm cắp này nhà ta sẽ không so đo nữa, nếu như ngươi cứ cứng đầu không nhận, vậy phụ thân sẽ nổi giận đấy."
Toàn thân Thẩm Lãng dựng tóc gáy, ước chừng vài giây sau mới thả lỏng lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây