Nhưng ông ta chỉ là một Tú tài mà thôi, có tư cách gì tham dự bữa tiệc tối nay, hoàn toàn là vì Thẩm Lãng mà đến.
Hơn nửa năm trước, chính là ông ta đã đích thân đuổi Thẩm Lãng ra khỏi học đường.
Cái danh hiệu nỗi nhục của người đọc sách trên người Thẩm Lãng, cũng là từ miệng ông ta truyền ra.
Lúc này, vị hiệu trưởng già run rẩy đứng dậy, nói: “Vương Anh Tuyền đại nhân, Thẩm Lãng này là học trò của ta. Tuy trước kia hắn không nên người, nhưng cũng không đến mức phải mang tội danh đạo thơ, nếu ngài không có chứng cứ, thì đừng có vu oan giá họa.”
Vương Anh Tuyền nói: “Đương nhiên là có chứng cứ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây