Tu Diệu Oánh nhìn nàng, cười nói: “Ta có gì phải ngại ngùng, hắn vừa là huynh trưởng, vừa là sư bá của ta, ta từ nhỏ sống nương tựa cùng đại ca, nói huynh trưởng như cha không sai.”
Tiêu Thanh nhìn Tu Diệu Oánh, mỉm cười không nói thêm gì nữa, trong lòng cảm khái, Tu Diệu Oánh hôm nay thật khác ngày thường.
Tu Diệu Oánh ngày thường tuy đối nhân xử thế ôn hòa nhưng cốt cách lại mạnh mẽ hơn cả Tiêu Thanh và những người khác.
Tuy không lạnh lùng nhưng nhiều năm qua, Tu Diệu Oánh thường xuyên chau mày, dường như chất chứa tâm sự nặng nề. Gần như chưa từng thấy nàng vui vẻ thoải mái như hôm nay.
Ba người đang nói chuyện, một khe nứt hư không xuất hiện trong thiên điện, hư không bị xé rách như một cánh cửa bình thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây