Thạch Thiên Hạo tung doanh Nguyên Hoang Thần, phát động Đỉnh Thần Châu, trận pháp Lưỡng Nghi Sinh Diệt, thành Thiên Không và trận pháp chư thiên Bích Lạc, ép hắn đánh một trận cuồng phong.
Tuy Khôn Long Vương đã đạt đến Mạt Pháp Chi Cảnh nhiều năm, thực lực hơn người nhưng lúc này bị Thạch Thiên Hạo ép đến mức không thở nổi, nếu không phải Thái Cổ Thiên Long nhất tộc có thiên phú thần thông hùng hậu, hắn đã sớm rơi vào kết cục bại vong.
Dù thân thể Thiên Long của Khôn Long Vương cực kỳ mạnh mẽ nhưng lúc này cũng phải chèo chống trái phải, kim quang long uy cuồn cuộn bao phủ toàn thân, thể hiện rõ không gian dịch chuyển của bộ tộc Ly Long, Chúc Long nhất tộc điều khiển thời gian, cùng ý cảnh sức mạnh hư thực biến ảo của Bạch Ngọc Long tộc xoay quanh công kích hung bạo của Thạch Thiên Hạo.
Chu Dịch vừa giao đấu với Thân Long Vương, vừa chậm rãi nói: “Sư đệ, năm đó hắn bị sư phụ đánh thương, yêu lực khó mà bộc phát liên tục ở trạng thái đỉnh phong nhất, hơn nữa đuôi rồng và một móng vuốt bị chặt đứt, đó đều là sơ hở.”
“Thiếu một móng vuốt, năng lực cận chiến của hắn bị suy giảm, thiếu đuôi rồng, hắn di chuyển trong hư không rất bất tiện, hơn nữa, tuy tổng lượng yêu lực vẫn mênh mông nhưng vì mất đi một móng một đuôi, không thể so với thời kỳ đỉnh phong năm xưa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây