Mà Tống Khánh Nguyên năm đó đã là Kim Đan hậu kỳ, lúc này nhìn bọn họ, ngay cả tư cách ngước nhìn không có, chênh lệch khổng lồ như vậy, khiến trong lòng Tống Khánh Nguyên cảm thấy vô cùng phức tạp.
Đúng lúc này, Uông Lâm trong quang ảnh ảo cảnh, ánh mắt vốn bình tĩnh như nước bỗng hơi động, cổ hơi nghiêng, ánh mắt phảng phất xuyên qua hư không vô tận, liếc nhìn Tống Khánh Nguyên một cái.
Tống Khánh Nguyên chấn động toàn thân, cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng Uông Lâm, thật lâu sau mới thở dài một tiếng.
Trên Ngọc Kinh sơn, Đao Ngọc Đình cất Quý Thủy Hàn Đao, hành lễ với Lâm Phong và Uông Lâm rồi cáo lui.
Các đệ tử Huyền Môn Thiên Tông trên núi đều chúc mừng Đao Ngọc Đình, các vị cường giả đại năng của các phương thế lực trong Nhân tộc tu chân giới trên Thần Châu Hạo Thổ lúc này cũng bình tĩnh trở lại, khẽ gật đầu, phân phó môn hạ đệ tử, đến Côn Luân Sơn chúc mừng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây