Dương Thanh nhìn đệ tử của mình, ánh mắt như nhìn thấu đáy lòng Chu Vân Tòng: “Không chỉ có nàng, mà ngươi cũng vậy.”
Chu Vân Tòng hơi ngạc nhiên, vẻ lạnh lùng trên mặt biến mất, lộ vẻ trầm tư.
Ánh mắt Lục Nhất Lâm tò mò đảo qua đảo lại giữa hai người: “Sư phụ, sư phụ, phải tĩnh tâm như thế nào? Chúng ta...”
Nàng còn chưa dứt lời, đã bị Chu Vân Tòng hất tay áo, dùng pháp lực cuốn lấy, đồng thời cũng cuốn lấy bọc quần áo đựng những bình lọ kia.
Dương Thanh thấy thế, ánh mắt hơi dao động, có phần bất đắc dĩ nhìn Chu Vân Tòng: “Vân Tòng?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây