Lão tổ Nguyên Anh hậu kỳ kia khoát tay áo: “Không sao, ta tự mình ra tay. Thời gian cấp bách, không thể chậm trễ.”
Tâm niệm Quách Tông Hoàng vừa động, liền phát hiện Hoàng Dương lão tổ bên kia thế mà cũng bị một gã tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ khác dây dưa, còn có kẻ đang thi triển thủ đoạn muốn thu lấy Tham Hư Lưu Vân Châu của mình.
Sắc mặt hắn không chút sợ hãi, nhìn lão tổ Nguyên Anh hậu kỳ kia: “Truyền thừa đạo thống Thiên Môn... Ngươi là người của Đông Thiên Môn?”
“Nhãn lực không tệ nhưng ta không rảnh rỗi nói nhảm với tiểu bối nhà ngươi.” Gã tu sĩ Đông Thiên Môn kia không dài dòng, trực tiếp đưa tay, từng luồng thanh khí hội tụ, bao phủ về phía hai người Quách Tông Hoàng.
Nhưng vào lúc này, một luồng lực lượng cường đại từ bên ngoài pháp trận sương mù bỗng dâng lên, mạnh mẽ xé rách tầng tầng lớp lớp sương mù, Triệu Hoan cầm Thiên Nộ Thương, bổ đôi hư không, đáp xuống trước mặt mọi người. Bên cạnh hắn là một lão già mặt mũi hiền hòa, miệng cười tủm tỉm, chính là Trường Nhạc Đạo Tôn của Đại Tần hoàng triều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây