Đó chính là uy lực sau khi Chu Dịch dung hợp Thiên Kỳ Chính Pháp của mình với Chư Thiên Bảo Luân, một trong những thần thông chí cao của Thượng Cổ Thiên Môn.
Kỳ Lân gầm lên giận dữ, chắn trước mặt Chu Dịch và Nhạc Hồng Viêm, hai chân sau đạp mạnh xuống không trung, hai chân trước đồng thời nhấc lên, giẫm thẳng về phía Chu Hồng Vũ, tựa như vòm trời sụp đổ, đâm thẳng xuống mặt đất.
“Hửm? Chư Thiên Bảo Luân này của ngươi là do Thiệu Đông Thiên truyền lại sao nhưng hình như còn hoàn chỉnh hơn của hắn.” Ánh mắt Chu Hồng Vũ lóe lên, dường như không hề bất ngờ, một tay đổi từ túm lấy thành đỡ lên, lực lượng cuồn cuộn tuôn trào, bàn tay vốn không lớn lúc này lại tựa như biến thành một tấm lá chắn khổng lồ, một tay đỡ lấy hai chân trước của Kỳ Lân.
Tay còn lại của Chu Hồng Vũ hóa thành trảo, hung hăng đánh về phía yếu hại của Kỳ Lân: “Các ngươi có được Thương Thiên Đạo Kiếm, lĩnh ngộ Đại Cửu Thiên Thần Kiếm, lại dung hợp với những đạo pháp Thiên Môn khác, gần đây lại đoạt được Quân Thiên Lung Ngọc từ trong di tích của Thiên Không thành, đạo thống Thiên Môn mà các ngươi nắm giữ, còn nhiều hơn cả Thiệu Đông Thiên.”
“Nhưng các ngươi đừng quên, Đại Chư Thiên Luân đang nằm trong tay ta, ngoại trừ Đại Cửu Thiên Thần Kiếm và Bích Lạc Chư Thiên Trận, ta mới là người nắm giữ nhiều đạo thống Thiên Môn nhất, hơn nữa, ta bây giờ đã sớm vượt qua cả đạo thống Thiên Môn rồi.” Trảo của Chu Hồng Vũ trông có vẻ thô kệch, tựa như chiêu Hắc Hổ Đào Tâm mà ngay cả những võ phu bình thường cũng chẳng thèm dùng đến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây