“Ta tuy sinh sau nhưng chuyện của Thục Sơn cũng biết được đôi phần. Năm đó Thục Sơn chi tổ Nhậm Trường Mi của các ngươi, lấy ý chí khai thiên tích địa, sáng tạo ra Tiên Thiên Kiếm Khí, mong muốn mở ra một trang sử mới cho kiếm đạo trong thiên hạ, tạo ra một thế giới mới, cho nên mới có một kiếm sinh ra vạn kiếm, vang danh thiên hạ là tổ sư của kiếm.”
“Thế nhưng sau đó lại phát hiện ra có thể dùng Tiên Thiên Kiếm Khí để phân tán ra khắp thiên hạ, thôn phệ vô số kiếm đạo khác để tẩm bổ cho Tiên Thiên Kiếm của Thục Sơn, từ đó đắm chìm trong đó, đi nhầm vào con đường sai lầm.”
“Chính bởi vì đi nhầm vào con đường này, mỗi khi Tiên Thiên Kiếm bị hao tổn, thậm chí bị hủy diệt, đều có thể nhanh chóng được hồi sinh. Mãi cho đến khi bị sư phụ ta dùng Tru Tiên Kiếm đánh cho hồn phi phách tán, mới chặt đứt được cơ hội tự mình hồi sinh.”
Tiêu Viêm nhíu mày nói: “Thục Sơn các ngươi nhiều năm qua nhìn thì có vẻ như chiếm được tiện nghi nhưng thực ra lại là bỏ gốc lấy ngọn. Bản thân Kiếm Tổ đã quên, các ngươi cũng quên mất, ý nghĩa thực sự ban đầu của Tiên Thiên Kiếm Khí chính là khai thiên tích địa, không ngừng tiến thủ, không ngừng sáng tạo. Kết quả lại biến thành một kiếm hóa vạn kiếm, vạn kiếm nuôi dưỡng một kiếm, từ đó cố bước tự phong!”
“Kẻ mạnh nhất trong lịch sử Thục Sơn Kiếm Tông các ngươi chính là Khai Sơn tổ sư Kiếm Tổ Nhậm Trường Mi, năm đó thần thông pháp lực cũng được coi là vang dội cổ kim nhưng cả đời lại dừng bước ở cảnh giới Mạt Pháp, không thể tiến thêm. Những người kế tục sau này của Thục Sơn đừng nói là vượt qua Kiếm Tổ, ngay cả người có thể đạt tới cảnh giới năm đó của Kiếm Tổ không có một ai, chẳng lẽ các ngươi chưa từng nghĩ tới nguyên nhân trong đó hay sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây