“Ra mắt? Có ý gì?” Vân Trung Hạc kinh ngạc hỏi.
Nhưng Chúc Ngọc Nghiên không hồi đáp hắn, mà ưu nhã đứng lên nói: “Cám ơn cà phê của ngươi, cáo từ.”
Sau đó, nàng cứ thế rời đi.
Vân Trung Hạc tiễn nàng ra ngoài, nàng quay đầu lại nói: “Ta là người bảo đảm ngươi, gặp chuyện cực khó giải quyết mới tới tìm ta, không nên tùy tiện tới tìm ta, ta rất bận.”
Vân Trung Hạc nói: “Biết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây