Vân Trung Hạc đứng ở chỗ cao, cơ hồ lòng nóng như lửa đốt.
Cách hơn một ngàn mét, nhìn không được rõ lắm, chỉ có thể nhìn thấy bạch mã Tỉnh Trung Nguyệt và áo choàng đỏ của nàng.
Nhưng lúc này, bóng người màu đỏ đã hoàn toàn bị che phủ, nhìn qua hiểm tượng hoàn sinh à.
Vân Trung Hạc nói: “A Ngốc, Lãnh Bích, các ngươi còn không đi bảo hộ chủ quân?”
Lãnh Bích cứng ngắc nói: “Chủ quân ra lệnh, để cho chúng ta bảo hộ ngươi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây