“Đón hắn về, thả hắn đến Yêu Bộ để hắn nghỉ ngơi.” Từ Phàm nói. Dù sao thì cũng là yêu của hắn, hắn nên chăm sóc.
“Đợi đến khi hắn lành lặn, ngươi để cho hắn làm Sử quan giám sát của Yêu Bộ.” Từ Phàm vừa nghĩ đến điệu bộ ban đầu của Xuyên Sơn Giáp vừa nói.
“Tuân lệnh chủ nhân.”
Một chiếc linh chu cỡ nhỏ chờ Xuyên Sơn Giáp vết thương chồng chất, xuyên qua thông đạo hai giới, bay đến Ẩn Linh đảo.
Trên linh chu, Xuyên Sơn Giáp yếu ớt nhìn bầy trời, nước mắt ngập tràn trong đôi mắt hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây