Lại là một ngày nhàn rỗi, Từ Phàm đang nằm trôi nổi bồng bềnh trên cái hồ lớn hàng vạn dặm.
Trước mắt Từ Phàm là một quầng sáng, trong quầng sáng là cấu trúc của con rối.
“Đúng là hao tâm tổn trí, cho dù linh hồn xuất khiếu bám vào con rối này thì nhiều nhất cũng chỉ có thể đến trình độ luyện chế đỉnh cấp đạo khí.” Từ Phàm gãi đầu nói, kết cấu của con rối này là phiên bản tối ưu nhất của con rối luyện khí mà hắn nghĩ ra.
“Hiện tại muốn đột phá thì cần phải có một loại Linh Khoáng kiểu mới mà hắn chưa biết, loại mà có thể hoàn toàn bắt chước trạng thái của Hợp Thể kỳ, đồng thời khiến Tiên Văn truyền đi một cách hoàn chỉnh.”
“Chi bằng thôi diễn ra một tòa pháp trận kiểu mới.” Từ Phàm hơi nhức đầu nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây