Ngay sau đó Từ Phàm cho đồ tôn ngoan của mình một bài học, cho hắn một ví dụ sinh động trên mọi phương diện để hắn hiểu rõ được rốt cuộc mình sai ở đâu.
Lý Sơ Phàm cúi đầu đứng ở bên cạnh Từ Phàm, trong lòng rất là khó chịu, cảm giác trong khoảng thời gian này tiến bộ mình nhỏ bé không đáng kể.
“So với người bình thường ngươi được coi là thiên tài, so với thiên tài thì ngươi cũng mạnh hơn hắn một chút.”
“Nhưng nếu so sánh với Thiên Kiêu, ngươi chẳng phải là cái gì cả.” Từ Phàm nhìn đồ tôn ngoan của mình nói.
“Sư tổ, ta hiểu rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây