Thiếu niên Hồ Tộc nhìn bình ngọc đựng yêu đan trong tay và cười nói: “Cảm ơn Nộn Điệp đại ca.”
“Sau này đều là người một nhà mà, sao phải khách sáo?” Giọng nói cộc lốc của Thực Thiết Thú vang lên.
“Vậy cũng phải cảm ơn Nộn Điệp đại ca, toàn bộ Thánh Thành Hồ Tộc, Nguyệt Hoa Đan là thứ mà cho dù có tiền cũng không có người bán.” Thiếu niên Hồ Tộc nói.
“Nếu trân quý như vậy, ta lại luyện cho ngươi mấy lò nữa.”
“Mất công sau này ta không còn thì ngươi không có Nguyệt Hoa Đan để dùng.” Từ Phàm không hề để ý nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây