“Sư phụ, ta kính ngươi.” Từ Nguyệt Tiên nói.
Từ Phàm cười bưng chén lên cụng một chén với Từ Nguyệt Tiên.
“Khoảng thời gian này sư phụ đã vất vả rồi, đồ nhi không giúp đỡ được gì, rất là hổ thẹn.” Từ Nguyệt Tiên nói.
“Đều là chuyện của một đám Đại Thừa kỳ Tôn Giả Yêu Tôn, ngươi muốn giúp đỡ cũng không xen tay vào được.”
“Sau này chăm chỉ tu luyện, sau khi tu vi các ngươi cao lên rồi, thì vi sư không còn phải lo lắng nữa.” Từ Phàm cười nói, nhớ tới cảnh tượng khi vừa gặp được lão đại lão nhị, không khỏi cảm thán thời gian trôi qua cực nhanh lại con mẹ nó chậm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây